Erwin đỗ xe ở phía Nam quảng trường, lúc xuống xe Phong Diễn có thấy hơi choáng váng @_@
Trên không xe như nước chảy không ngừng, trên đường người đến người đi tấp nập, náo nhiệt vô cùng.
Nhà cao tầng ở đây mới chính là nhìn không thấy đỉnh a, nhìn qua từ xa như nối liền với mây trắng trên trời.
Phong Diễn đứng bên đường, đôi khi còn thấy xe cảnh sát bay qua, những nơi dông người tập hợp cũng là địa phương phát sinh nhiều sự cố.
Tần Nam vỗ vai hắn: “Nhìn gì vậy? Cũng không phải lần đầu tiên đến, lát nữa chúng ta đi chỗ nào a?”
Phong Diễn cực kì bình tĩnh, mặt không đổi sắc nói: “Ân, đúng là đã lâu lắm rồi không tới, ăn cơm trước đã.” Dịch dinh dưỡng tuy rằng vị không tệ, nheng mỗi ngày đều ăn thì thực không nuốt nổi, cho dù sơn hào hải vị cũng thấy ngán a.
“Ân.” Tần Nam cao hứng nói: “Nghe nói gần đây có quán mùi vị không tệ, giá lại rẻ a.”
Phong Diễn cong khóe môi: “ Vậy đến đó ăn.”
Nguyên chủ cùng Tần Nam quen biết nhau cũng thực kinh điển a, chính là cái gọi là hành hiệp trượng nghĩa, gặp bất bình tương trợ một tay.
Nguyên chủ thể năng yếu kém, bề ngoài lại đẹp, quần áo trên người miễn cưỡng coi là cao cấp, đương nhiên là cao cấp ở sao Phù Ánh.
Nói tóm lại là, nguyên chủ có bề ngoài của một tên ngốc có tiền.
Có một lần ra ngoài một mình, vô cùng bất hạnh gặp phải cướp.
Tần Nam đi qua thấy vậy nhanh chóng qua hỗ trợ, nhìn qua vóc dáng cậu nhỏ như vậy nhưng đã là thể năng cấp C, ba cước liền đem thổ phỉ đánh ngã, rồi trở thành bạn tốt của nguyên chủ.
Phong Diễn biết, Tần Nam vẫn muốn đến quân đoàn trở thành một chiến sĩ cơ giáp.
Cậu ở gara cố gắng làm việc tiết kiệm tiền, kiệm ăn kiệm ở để dành tiền dùng để rèn luyện thể năng cùng điều khiển cơ giáp. Mỗi lần đều là nguyên chủ nhìn không được bạn tốt chịu khổ dẫn cậu đi ăn ngon.
Phong Diễn nhìn bộ dáng cậu cao hứng như vậy nói không chừng đã lâu không ăn no.
Nhà hàng kia cách đó không xa, khoảng hơn mười phút là đến.
Ba người chọn vị trí cạnh cửa sổ ngồi xuống, Phong Diễn mở menu, khóe môi cp giật mãnh liệt.
Thịt thiết ngưu, giác thú nướng, hồng nhĩ xào lăn, ha ha ngư hầm, đây là những thứ quỷ gì a OvO.
Chuyển menu thành chế độ hình ảnh, chỉ nhận thức được một vài thứ như khoai tây, cải thảo, nấm hương. Mặt vô cảm chuyển menu cho Tần Nam: “ Cậu chọn đi.”
Tần Nam đã sắp chảy nướng miếng, đi nhanh đến chỗ lấy đồ ăn.
Ăn một bữa cơm mà hết năm ngàn tệ, Phong Diễn cảm thấy thịt đau vô cùng. Thực đắt T_T
Nhân loại quả nhiên là loại động vật thích hưởng thụ, sau tận thế hầu như mọi công thức đã thất truyền thế nhưng vẫn có thể chế biến các món mới mùi vị tương tự.
Trong đó thịt cô lỗ thú chất thịt mền khiến người ta muốn ngừng mà không được, chất thịt ngon, vào miệng mềm mại như tan ra, quả thực đáng tiền.
Phong Diễn hạ quyết tâm phải kiếm thiệt nhiều thiệt nhiều tiền, nếu không ngay cả cơm cũng không có mà ăn, hắn không muốn mỗi bữa đều uống dịch dinh dưỡng qua ngày.
Tần Nam ăn uống no đủ, ý do vị tẫn vẫn còn thèm mà xoa bụng nhỏ đã tròn xoe: “Đi chợ trước hay đến thương trường trước?”
Phong Diễn nghĩ nghĩ một chút: “Đi chợ trước.”
Thương trường mỗi thành phố đều có, nhưng chợ chỉ có ở một số nơi ở Tales mới có, hắn muốn đi xem giá thị trường thuận tiện xem có vớ phải vận cứt chó kiếm được món bảo bối gì không..
Hơn nữa nghe nói bên đó có chợ đen, muốn rời khỏi sao Phù Ánh còn phải dựa vào mấy toa tàu chuyến của chợ đen, nếu không cho dù hắn có đến nơi nào đi chăng nữa có có thể dựa vào internet tinh tế mà bị người ta tìm được.
Phong Diễn không muốn để lộ hành tung của mình.
Nửa giờ sau, ba người có mặt tại cửa chợ.
Đây là thị trường giao dịch rất lớn, thật giả lẫn lộn.
Hình dạng của chợ là hình tứ phương, theo thứ tự các cửa hàng bày ra mỗi dãy có ít nhất hơn ba mươi quầy hàng, có chút giống chợ bán sỉ ở hiện đại.
Từ xa đã có thể nghe thấy âm thanh cò kè mặc cả.
Tần Nam ngó đông ngó tây, mắt sáng lấp lánh.
Phong Diễn hắc mâu thâm sâu, đối những đồ vật công nghệ cao này hắn chỉ biết qua kí ức của nguyên chủ, cái gì cũng không biết.
Erwin nhìn thẳng một quầy hàng, ánh mắt tham lam, sau đó thân thiết nói với Phong Diễn: “ Thiếu gia, chúng ta qua đó xem đi.”
Phong Diễn nhướng mày: “ Cậu muốn mua?’
Erwin trong lòng không ngờ, theo hiểu biết của gã không phải thiếu gia sẽ nói tôi mua cho cậu sao.
Erwin cứng rắn nói: “ Chỉ qua xem một chút.”
Phong Diễn nhìn Tần Nam một cái, thấy cậu cũng chờ mong, gật đầu nói: “Vậy đến đó.”
Cửa hàng này diện tích không lớn, bên trong đồ vật bày không theo trật tự nào có chút lộn xộn, Phong Diễn không hứng thú lắm, tùy ý nhìn một chút, tiện tay cầm một cái máy phát tín hiệu.
Hai tay hắn run lên, sau đó truyền đến một cảm giác tê dại như lúc hắn phỏng chế đồ giả, trong đầu cũng tự động hiện ra kết cấu của đồ vật trong tay.
Phong Diễn hoảng sợ suýt nữa đem đồ trong tay làm rơi.
Chủ quán vội vàng chạy tới: “ Nhẹ một chút, đây là loại máy phát tín hiệu mới nhất a, không bị từ trường quấy nhiễu? Thích thì mua một cái a, đây là vật phẩm thiết yếu khi du lịch săn bắn dã ngoại, nếu gặp nguy hiểm có thể phát xạ khí, có thể bảo mệnh một lần nha.”
Phong Diễn cứng ngắc, tim đập thình thịch, cố gắng ra vẻ trấn định, thản nhiên nói: “Tôi chỉ là tùy tiền xem một chút.”
Chủ quán nghe vậy cũng không giận, lại giới thiệu những sản phẩm khác cho hắn, chỉ vào một khối đá năng lượng: “ Cái này cũng không tệ, đây là đá năng lượng từ đế đô, dung lượng 2W, sử dụng cho cơ giáp phổ thông là ba giờ, dùng rất tốt lại tiết kiệm.”
Phong Diễn không hứng thú, Erwin đã mắt nhìn chằm chằm vào khối đá năng lượng trước mắt, vô cùng khát khao. Cơ giáp rất quý giá, người bình thường cơ bản không thể mua, để rèn luyện kỹ thuật điều khiển cơ giáp, ngoại trừ trên mạng tinh tế còn phải thực chiến ở phòng huấn luyện .
Cho dù trên mạng cảm giác rất thật nhưng có có chênh lệch với thực tế.
Phòng huấn luyện là một lựa chọn tốt để rèn luyện.
Ở đó không chỉ được điều khiển cơ giáp mà còn có thể đối chiến trên lôi đài, nếu thắng còn có thể có kinh nghiệm thực chiến lại có thể lĩnh ngộ được một số kỹ thuật khi chiến đấu.
Đây là giấc mơ của rất nhiều người.
Bất quá, năng lượng phòng huấn luyện cung cấp cho cơ giáp chỉ sử dụng trong một giờ, nếu thời điểm chiến đấu mà cạn năng lượng thì sẽ chịu thiệt.
Erwin tâm động, nếu thật như chủ quán nói mỗi khối này có thể sử dụng ba giờ, mua mấy khối, gã tin trước khi đến đế đô có thể điều khiển cơ giáp thuần thục hơn.
Phong Diễn cầm một khối lên, cẩn thận quan sát từng chi tiết.
Đại não tái hiện lại kết cấu của đá năng lượng, từng linh kiện đều rõ ràng. Đang định nghiên cứu kĩ hơn, đột nhiên Phong Diễn sắc mặt tái nhợt, đầu đau đớn, đây là dấu hiệu tinh thần lực tiêu hao.
Phong Diễn vôi buông ra, “ba!’ một tiếng đá năng lượng rơi trên mặt đất.
Tần Nam lo lắng hỏi: “ Cậu không sao chứ?”
Phong Diễn mặt trắng bệch, lắc đầu: “ Không sao.”
Lão bản cười tủm tỉm nhặt đá năng lượng lên, trêu chọc nói : “ Đây là kỹ thuật mới nhất ở đến đô, không thể dùng tinh thần lực để xem được a, về sau đừng lỗ mãng như vậy. Tôi có thuốc khôi phục tinh thần lực muốn không a, năm sao tệ là được. Thực rẻ nha.”
Tinh tệ là đơn vị cơ bản của vũ trụ, điểm tín dụng là của từng hành tinh khác nhau.
Năm sao tệ tương đương năm trăm điểm tín dụng, Tales là tuyến đường giao nhau, người rất đông, bình thường đều lấy tinh tệ để giao dịch.
“ Tôi lấy một liều.” Phong Diễn thống khổ nhíu mày, hắn biết mình bất đồng, không chỉ biết được kết cấu mà chỉ cần cho hắn một chút thời gian là có thể phỏng chế ra.
Lão bản đưa cho hắn một liều thuốc khôi phục tinh thần lực, Phong Diễn uống xong, cảm giác đau đớn giảm đi tức khắc.
Phong Diễn định thần, cố gắng không cầm khối đá năng lượng kia lên nghiên cứu tiếp, lại thấy lão bản đang cười như hồ ly trộm được gà. Phong Diễn có chút bất đắc dĩ, khối đá năng lượng kia không mua không được a : “Khối đá năng lượng này bao nhiêu?”
“ Không đắt, một tră, tinh tệ.”
“Cái gì, một trăm tinh tệ, sao ông không đi cướp đi?” Tần Nam trợn mắt.
Lão bảo cười nói: “ Thực sự không đắt, các cậu nghĩ xem, đá năng lượng phổ thông đã năm mươi tinh tệ, nhưng loại đá này lớn gấp ba đá năng lượng phổ thông a.”
Tần Nam lắc đầu: “ Vẫn rất đắt a.”
Hai người cò kè mặc cả.
Phong Diễn trong lòng cảm thán, một khối đá năng lượng nho nhỏ cho cơ giáp phổ thông đã một trăm tinh tệ, khó trách người ta nói chiến sĩ cơ giáp là chức nghiệp tốn tiền nhất.
Cuối cùng Tần Nam trả giá còn tám mươi tinh tệ, cũng là tám ngàn điểm tín dụng.
Phong Diễn thanh toán tiền sau đó thoái mái đưa đá năng lượng cho Tần Nam: “ Cậu trả giá, cho cậu.”
“ Như thế sao được.” Tần Nam từ chối trả lại hắn.
Erwin hai mắt đỏ ngầu, trong lòng hối hận không thôi, nếu biết thiếu gia hào phóng như vậy vừa rồi gã nhất đinh đã trả giá cùng ông chủ a.
Tần Nam nói: “Không được, rất quý a.” Cậu tuy nghèo nhưng cũng không muốn chiếm tiện nghi của Phong Diễn, bình thường Phong Diễn đã mời cậu ăn a.
Phong Diễn liếc Erwin một cái: “Tôi cầm cũng vô dụng.”
Tần Nam nhăn nhó một chút, lại nghĩ nghĩ Phong Diễn quả thật không cần, nếu cậu không lấy lại tiện nghi cho người khác, do dự một chút liền nhận lấy, cảm kích nói: “Vậy cảm ơn cậu a.”
Phong Diễn cong khóe môi, thực thích thái độ của Tần Nam, may mà nguyên chủ biết chọn bạn mà chơi nếu không sẽ bị hai bạch nhãn lang bên cạnh nuốt không còn mẩu xương.
Erwin tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhịn đau tự xuất tiền túi ra mua năm khối.
Ánh mắt Phong Diễn chợt lóe, cha con Luis có vẻ rất có tiền a. Xem ra trước khi rời khỏi sao Phù Ánh hắn nên đem vấn đề sản nghiệp giải quyết.
Phong Diễn hướng lão bản hỏi: “ Khu giao dịch ở đâu vậy?”
“Không xa, ra khởi chợ, phía bắc quảng trường Long Hoa có một sở đấu giá , cậu có thứ gì muốn bán, nếu được tối cũng có thể nhận.”
Erwin hiếu kì nhìn qua, gã không biết thiếu gia có gì cần giao dịch, phải biết nơi đó nếu đồ vật không có giá trị thì không được tiến hành đấu giá.
Phong Diễn cười cười: “ Chỉ là tùy tiện hỏi một chút, đúng rồi, chợ đen ngầm ở đâu?”
Lão bản chỉ về bên tay phải phía trước: “ Thấy không, từ chỗ đó rẽ trái là đến, bất quá , người tẻ tuổi, các cậu muốn đến chợ đen ngầm phải chú ý một chút.”
Phong Diễn cười nói: “ Cảm ơn lão bản, chúng tối sẽ cẩn thận.”
Tần Nam nói chen vào: “ Lão bản, đồ cổ ở đâu có?’
Cậu vẫn nhớ Phong Diễn đỗ khoa khảo cổ học viện đế đô, lần này đến Tales là muốn xem có đồ gì tốt không.
Phong Diễn tâm tình tốt vô cùng khóe môi cong lên một mạt xinh đẹp.
Lão bản nói: “ Như thế nào? Các cậu là muốn chơi cái kia? Tôi nói a, cái thứ đồ cổ này, bên trong môt trăm cái thì chín chín cái là giả, lúc mua nhất định phải thận trọng.”
Tần Nam kiêu ngạo: “ Cậu ấy là sinh viên khoa khảo cổ học viện đế đô.”
Lão bản bừng tỉnh đại ngộ, trong mắt lướt qua một tia kinh diễm, sau đó lại thành tiếc hận, có thể đỗ học viện đế đô, nếu không phải phế sài thể năng người bình thường sẽ không ai chọn hệ khảo cổ.Nghành này tuy nổi tiếng nhưng rất ít người nổi bật, văn hóa cổ tàn lụi rất nhiều tri thức đều không tìm lạ được, đến giờ, một món đồ cổ mười chuyên gia thì mỗi người một ý kiến khác nhau không thể nào xác định được, Như thế còn khảo cái gì a.
“ Phố số mười ba đều là đồ cổ, các cậu có thể đi thử xem, nghe nói mấy ngày trước dong binh đoàn Liệt Hỏa có đưa tới mấy món đồ tốt.”
“ Cảm ơn lão bản.”
Ba người rời khởi cửa hàng đi thẳng đến phố số mười ba, trước khi đi Phong Diễn còn mua thêm mấy viên thuốc khôi phục tinh thần lực, không khôi phục tinh thần lực nếu sau đó sử dụng tinh thần lực lại bị cạn kiệt còn có thể dùng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét