Thứ Ba, 8 tháng 8, 2017

[XV]Chương 3

Phong Diễn nghĩ nghĩ liền thấy mệt mỏi, không bao lâu liền ngủ say. Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, đầu tiên là bị mưu sát, sau lại xuyên đến một giới khác, nếu tố chất tâm lí kém chắc đã sụp đổ.
Ngày tiếp theo, bị tiếng bước chân làm cho tỉnh lại.
Vừa mở mắt ra, Phong Diễn cả người nổi da gà, xù lông như con nhím đề phòng nhìn người đối diện: “ Cậu đang làm gì?”
“Thiếu gia-“ Erwin vừa mừng vừa sợ làm rơi kim tiêm trong tay, hai ba bước đi đến bên giường muốn cầm tay Phong Diễn: “Thiếu gia, cậu cuối cùng cũng tỉnh rồi”
Phong Diễn sởn tóc gáy, vội vàng né tránh, hắn không thích tiếp xúc thân thể cùng người ngoài.
“Thiếu gia!” Erwin nghi hoặc nhìn hắn, trong mắt lướt qua tia kinh ngạc, thiếu gia trước đây chưa từng né tránh gã.
“Cậu hôn mê vài ngày tôi rất lo lắng, định tiêm thuốc dinh dưỡng cho cậu.” Erwin thân thiết nói, biểu tình trên mặt như thực sự lo lắng cho hắn.
Phong Diễn trong lòng rùng mình, hồi tưởng lại tính cách của nguyên chủ, mê mang nhìn xung quanh, sau đó nhẹ xoa huyệt thái dương: “ Tôi là bị làm sao a, vì sao lại hôn mê bất tỉnh? Hôm nay là ngày bao nhiêu, tôi nhớ… cậu…”
Phong Diễn ánh mắt phức tạp, nguyên chủ là uống nước trái cây Erwin đưa cho rồi hôn mê bất tỉnh.
“Thiếu gia, tôi thực xin lỗi cậu.” Erwin mặt thống khổ quỳ trước giường.
Phong Diễn mặt vô cảm, chỉ muốn phun một búng máu vào mặt gã, thật như vậy sao không đi làm diễn viên luôn đi?
Phong Diễn trong lòng nghĩ vậy, ngoài miệng lại nói: “ Cậu làm gì, mau đứng dậy, chúng ta giống như anh em, không cần khách khí như vậy.”
Erwin ánh mắt thâm trầm, mặt đầy vẻ hối hận, lắc lắc đầu: “Không được, tối nhất định phải nói rõ ràng với thiếu gia, cho dù thiếu gia trách tôi, hận tôi, tôi đều chấp nhận.”
Phong Diễn nhíu mày, nguyên chủ rốt cuộc ngốc đên mức nào mới bị kĩ xảo như này lừa gạt, dùng một câu ở hiện đại chính là, Erwin đã là kĩ nữ còn muốn lập đền thờ.
“Mau đứng lên, để Luis thúc nhìn thấy lại đau lòng.” Phong Diễn không chút để ý liếc hắn một cái, đôi mắt đen như mực, cười như không cười.
Hắn muốn nhìn xem, Erwin cuối cùng là muốn diễn cái gì.
Erwin ngẩn ra, trong lòng có loại cảm giác quái dị , bất quá nghĩ đến chính sự liên đem nghi ngờ vứt bỏ, hiên ngang lẫm liệt nói: “ Là tôi bỏ thuốc me, tiêm thuốc kíh thích tố cho cậu.”
“Cái gì-“ Phong Diễn mặt đầy khiếp sợ, trong lòng cảm thấy bi thương, sắc mặt đau khổ: “Vì sao?”
Phong Diễn cau mày, hắn biết đây không phải cảm xúc của mình, mà là oán giận của nguyên chủ kuuw lại, nghe thấy lời của Erwin liền thấy đau xót. Đối với nguyên chủ, cha con Luis so với người phụ thân kia còn thân cận hơn.
“Thiếu gia, cậu cứ trách tôi đi, cho dù trừng phạt như thế nào tôi cũng không hối hận.” Erwin nói, sống lưng thẳng tắp, thanh âm hữu lực tựa như hắn là anh hùng hy sinh vì chính nghĩa.
Phong Diễn quả thực muốn cười, lời này của gã, cho dù ai nghe cũng biết trong đó có nội tình.
Phong Diễn không khiến hắn thất vọng, nói ra lời kịch: “ Ta tin tưởng ngươi nhất định có nỗi khổ tâm.”
“Thiếu gia-“ Erwin cảm động vô cùng, nghiêng mình về phía trước, hận không thể bổ nhào vào hắn, như thể biểu đạt nội tâm kích động của gã.
Phong Diễn nhanh nhẹn bò lên giường, đến tủ quần áo, lựa đồ rồi đi thay quần áo.
Erwin ngã vào khoảng không, sắc mặt vặn vẹo, sau đó thản nhiên đứng lên, bình tĩnh đặt mông ngồi lên sofa.
Phong Diễn thay đồ xong đi ra, vừa lúc thấy Luis đẩy cửa đi vào.
Erwin chờ đến sốt ruột, thấy phụ thân liền vui vẻ chạy ra: “Phụ thân.”
Luis sắc mặt nghiêm túc, trách cứ con trai: “ Ngươi không đoan chính.”
Rồi nhìn Phong Diễn, ánh mắt trầm ổn, biểu tình tha thiết, khuôn mặt nghiêm túc cho người ta cảm giác đáng tin cậy. Có lẽ bởi thế nguyên chủ mới đối với bọn họ không chút nghi ngờ.
“ Thiếu gia đừng trách Er, đây là chủ ý của ta. Thiếu gia, giờ cậu cũng nên hiểu chuyện. Cậu là trưởng tử của tam lão gia, cậu có nghĩ sau khi trở về đế đô sẽ như thế nào không ?”
Phong Diễn kinh ngạc, Luis quả nhiên biết cách ăn nói, khó trách có thể đem nguyên chủ xoay vòng vòng.
Không đợi Phong Diễn tiếp lời, Luis trầm trọng: “ Cậu phải biết, cậu thể năng chỉ có cấp E, Trở lại đế đô, cậu lấy gì cũng người khác tranh.”
Phong Diễn phân trần: “ Tôi không tính cùng ai tranh.”
Luis không đồng ý nhìn hắn: “ Phong gia là đại gia tộc, chỉ cần cậu trở lại đế đô, là trưởng tử tam gia Phong gia, cậu liền có tư cách thừa kế tài sản tam gia. Như vây, cậu nghĩ là không tranh thì có thể bình yên sao, trừ khi cậu chết/”
Phong Diễn hạ mi mắt, che lấp dị sắc trong mắt. Thủ đoạn của Luis thực tốt, đầu tiên là trả đũa, lại dùng ngôn ngữ uy hiếp, sau đó lại tận  tình khuyên bảo mình.
“ Tôi cũng vì tốt cho cậu, cậu thử nghĩ xem, tiêm thuốc kích thích tố, trừ việc không thể thừa kế gia nghiệp, không có gì ảnh hưởng cả. Cậu biết không, may là thể năng của cậu kém, không thể thừa kế gia nghiệp là chuyện tốt, nếu không chết như thế nào cũng không biết.”
Luis dừng lại một chút, tiếp tục an ủi: “Cậu yên tâm, cho dù không có tài sản Phong gia, thúc cũng nuôi cậu. Mấy năm nay tôi vẫn còn ít điểm tín dụng.”
Phong Diễn hai mắt khẽ chớp, kinh hỉ nói: “ Thật sao? Cám ơn Luis thúc, ngày mai tôi cùng Tần Nam đã hẹn nha đi Tales, thế nhưng…”
Nhưng là trong túi không có tiền, hàm ý không cần nói rõ cũng thể hiểu được.
Làm một quản gia tri kỉ, quan sát sắc mặt là phải có, Luis biết, nhưng cứ như vậy bỏ tiền ra lại không cam tâm, tháng sau con trai đến đế đô, cần nhiều tiền, sao có thể lãng phí.
Luis nhíu nhíu mày: “ Cậu mới tỉnh lại, ngày mai sao có thể đi xa, qua vài ngày nữa rồi tính sau.”
Phong Diễn nghiêng đầu: “ Không cần, tôi đã hẹn với Tần Nam, không thể nuốt lời.”Sau đó buồn bực nhìn lão, như chỉ trích lão nói mà không suy nghĩ.
Luis biểu tình cứng ngắc, cuối cùng vẫn cắn răng chuyển mười vạn điểm tín dụng qua.
Phong Diễn thu vào không chút nương tay.
Erwin nhìn mà đỏ cả mắt.
Lão trừng con trai một cái, sau dặn dò Phong Diễn : “ Nếu cậu đã muốn đi, để Er đi cùng cậu như vậy tôi mới yên tâm.”
Phong Diễn nghĩ nghĩ, nở nụ cười: “Được!”
Hai cha con này, ăn của hắn, uống của hắn , dùng của hắn , giờ còn muốn chiếm lấy tài sản riêng của hắn, quả thật vô sỉ vô cùng. Còn nói nuôi mình, thật không biết xấu hổ.
Phong Diễn không hỏi đến tư sản của mình, không muốn đánh rắn động cỏ. Một là vì không muốn bị nhận ra khác thường, hai là tư sản trong tay lão hơn mười năm, muốn lấy lại ngay tức khắc không dễ dàng.
Lão Luis vẻ mặt do dự, ánh mắt nghiên cứu nhìn Phong Diễn, thiếu gia hôm nay không bình thường. Theo như hắn dự đoán, thiếu gia dù tha thứ cho bọn họ cũng phải khóc một trận. Bởi vì ba ba, hắn vô cùng phản cảm với thuốc kích thích tố, nếu không bọn họ cũng không ra hạ sách này. Trực tiếp dỗ ngọt hắn tiêm thuốc là được
Luis đã chuẩn bị để ứng phó các tình huống có thể xảy ra, lại không nghĩ đến hắn không chỉ không trách cứ bọn họ mà còn có tâm tình đi Tales. Dễ dàng như vậy khiến lão có chút bất khả tư nghị, vì thế mới để con trai đi theo thiếu gia quan sát.
Cùng lúc, Phong Diễn phát hiện ánh mắt hoài nghi của Luis, mặt lạnh nói: “ Hai người ra ngoài đi, cháu muốn yên tĩnh một lúc.”
Luis chần chừ một chút, cuối cùng cũng buông bỏ nghi ngờ trong lòng. Lão cho rằng thiếu gia chắc chắn không thể thoát khỏi lòng bàn tay của lão vì thế thân thiết nói: “ Tôi ra trước, cậu cẩn thận suy nghĩ, chủ quân nếu biết cũng sẽ không trách cậu. Nguyện vọng lớn nhất của ngài ấy là cậu có thể sống hạnh phúc. Ai, chủ quân cũng đủ nhẫn tâm, nói đi là đi luôn.”
Phong Diễn trầm mặc không nói gì cả, chủ quân theo lơi lão Luis là ba ba của nguyên chủ, sau khi ly hôn với phụ thân hắn thì hoàn toàn không chút tin tức. Nếu Luis muốn châm ngòi ly gián thì cũng vô ích, hắn đối với song thân của nguyên chủ không chút cảm tình.
“Cậu đã vài ngày không ăn gì rồi, đừng suy nghĩ nhiều. Lát nữa tôi kêu Erwin đưa dịch dinh dưỡng đến cho cậu.”
Lão bên ngoài quan tâm như vậy, ai nhìn vào cũng thấy quản gia cỡ nào hòa ái, quan tâm chăm sóc hắn mà không phải là diễn trò.
Sau khi hai người ra ngoài, sắc mặt Phong Diễn hàn ý dày đặc.
Đối với việc bọn họ sau khi tiêm thuốc rồi thẳng thắn với hắn, Phong Diễn tỏ vẻ hắn không có chút ngoài ý muốn nào cả. Thuốc kích tố sau khi tiêm vào khiến khung xương trở nên vừa mềm mại như nữ tử lại không thiếu sự cứng cỏi của nam tử, làn da bóng loáng nhẵn nhụi, thể năng tăng một cách chậm chạp. Những thay đổi bên ngoài  này căn bản không giấu được, không bằng thẳng thắn thừa nhận để được hắn tha thứ.Nếu cha con lão Luis không động tay động chân với nguyên chủ, e rằng hắn cũng không thể trọng sinh, có lẽ chính mình còn phải cảm ơn họ. Hừ, quả nhiên không có vô sỉ nhất, chỉ có vô sỉ hơn.
Nếu như là Phong Diễn trước kia, sợ là lại tiếp tục bị bọn họ lừa gạt.
Nói cho cùng những lời lão Luis nói cũng không sai. Nguyên chủ phế sài thể năng, tiêm thuốc kích tố vào cơ thể tuy rằng không thể thừa kế gia nghiệp cũng có thể giữ lại mạng nhỏ. Cho dù thế nào đây cũng là thượng thượng sách, ngay cả hắn cũng cảm thấy có lý, tiền đề là bản thân hắn không phải người bị hại.
Tiêm thuốc kích tố = sinh bánh bao
Má nó, vừa nghĩ đến liền thấy cả người không được tự nhiên. Phong Diễn lại thầm ghi thêm nợ cho đôi phụ tử vô liêm sỉ này.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét