Thứ Ba, 8 tháng 8, 2017

[XV]Chương 5

Phong Diễn thần sắc bình tĩnh, ánh mắt lại xuất thần.
Nhớ tơi thiếu niên mười tám tuổi kia, tâm trạng dần trở nên trầm trọng.
Đã chiếm lấy thân thể người ta, hắn nhất định sẽ gánh lấy trách nhiệm cũng như nguyện vọng của nguyên chủ.
Tâm nguyện của nguyên chủ, hắn sẽ thực hiện.
Ước mơ của nguyên chủ, hắn sẽ hoàn thành.
Phong Diễn hắn sẽ trở nên ưu tú, để cho người Phong gia thấy hối hận, khiến ba ba nguyên chủ kiêu ngạo. Hắn muốn cho mọi người đều biết, Phong Diễn là một người nổi trội cỡ nào.
Chỉ là, nhớ tới ba ba nguyên chủ, Phong Diễn nhíu mi, vẻ mặt trầm trọng, hắn lo lắng Tịch Thần Dật đã xảy ra chuyện.
Dựa vào tình cảm của Tịch Thần Dật với con trai, nếu không có việc gì ngoài ý muốn, nếu không sao mười mấy năm không chút tin tức.
Chuyện này hắn nhất định phải điều tra rõ ràng, mặc kệ Tịch Thần Dật ngoài ý muốn hay bị người mưu hại, có thù báo thù có oán báo oán, hắn cũng sẽ đòi lại công đạo cho nguyên chủ.
Lại nói, Tịch Thần Dật thực sự yêu Phong Kính Hiên, bất quá kết quả sau này cũng thực thê thảm.
Phong Diễn nghĩ ngợi lung tung, rất nhanh thu dọn đồ đạc tốt.
Hắn xem thời gian, hiện tại là hai giờ.
Nghĩ nghĩ, lại thay đổi một bộ quần áo vận động, chuẩn bị đến phòng huấn luyện. Nguyên chủ mặc dù phế sài thể năng thế nhưng chưa từng gián đoạn luyện tập. Hắn cho là chỉ cần cố gắng kiên trì không ngừng có thể có đột phá.
Thực tế, hắn quả thực chỉ kém một điểm là đạt cấp D, nếu không tiêm thuốc kích tố, Phong Diễn tin tưởng nguyên chủ không bao lâu liền lên cấp.
Nghe nói, sau khi tiêm thuốc kích tố, về sau muốn huấn luyện thể năng sẽ càng khó khăn. Nguyên chủ kiên trì hơn mười năm mới có thể rèn luyện đến cấp E đỉnh cấp gần cấp D, nếu lấy tình hình thân thể hiện tại không biết phải ren luyện đến ngày tháng năm nào.
Phong Diễn trong lòng có chút tiếc hận, xuyên đến tương lai không thể điều khiển cơ giáp là một chuyện cỡ nào phiền muộn a.
Bất quá, hắn có thể có thêm một cơ hội sống, đâu có thể chọn tam lấy tứ.
Đến phòng huấn luyện, Phong Diễn nghe thấy bên trong phòng huấn luyện có tiếng động .
Mở cửa, vừa bước vào phòng, cảm giác nặng nề ập đến làm hắn thiếu chút nữa không thể đứng vững.
“Thiếu gia, sao cậu lại đến đây?” Erwin kinh ngạc, trong mắt lướt qua một tia đắc ý, ra vẻ quan tâm : “ Cậu không sao chứ, sao đến đây không nói một tiếng, để tôi đem trọng lực tắt đi.”
Phong Diễn sắc mặt khó cói, trọng lực áp bách làm hắn khó thở, thân thể như đeo chì, ngay cả đầu ngón tay cũng nâng không nổi.
Nếu không phải hắn cố gắng chống đỡ, lúc này khẳng định xấu mặt, Phong Diễn cuối cùng cũng cảm nhận được sự chênh lệch rõ ràng này.
Erwin thân trên xích lõa, đầu đầy mồ hôi, gã ở trong phòng di chuyển tự nhiên, đi đến chỗ máy trọng lực bên cạnh, thuận tay ấn nút tắt.
Phong Diễn cảm giác thân thể được thả lỏng, thân thể khôi phục  bình thường, hắn cho Erwin một ánh mắt ghen tỵ, trong lòng rốt cuộc hiểu rõ tương lai vì sao coi trọng thể năng như vậy.
Erwin có chút đắc ý, lấy khăn lau mồ hôi,cười nói: “Cậu vừa mới khỏe lại, sao lại đến huấn luyện, nghỉ ngơi vài ngày đi, dù sao…”
Dù sao hắn đã tiêm thuốc kích tố, cho dù huấn luyện cũng chỉ là phế sài thể năng.
Phong Diễn điều tiết cảm xúc, cười như không cười thản nhiên nói: “ Thể năng của cậu tăng lện không ít, sắp đến cấp B đi?”
Erwin trong lòng căng thẳng, lập tức đề phòng đứng dậy, ánh mắt lóe lóe: “ Nào có, hai năm trước tôi mới đến cấp C, sao nhanh như thế a.”
Phong Diễn khóe môi cong cong, không để ý nói: “ Tôi lại nghĩ cậu lại lên cấp a, nhìn dáng vẻ vừa rồi có vẻ không quá cố sức.”
Erwin cười gượng một tiếng: “Vừa rồi tôi chỉ điều chỉnh một trăm lần trọng lực, tôi còn chịu được.”
Phong Diễn nghiêng đầu, nghi hoặc nói: “Phải không? Tôi thế nào thấy cả người nặng nề a.”
Erwin vội nói: “Đó- đó là do cậu thể năng kém, thân thể lại chưa khôi phục tốt.”
Phong Diễn như bừng tỉnh đại ngộ, gật đầu: “ Ồ---“
Erwin chạy trối chết như sợ hắn hỏi thêm, phụ thân đã dặn dò, không thể để thiếu gia nhận ra thể năng của gã lên cấp, nếu không dịch gene cao cấp ở đâu, gã cũng không biết phải giải thích thế nào.
Erwin vừa đi, biểu tình trên mặt Phong Diễn liền suy sụp, chênh lệch thể năng làm cho hắn trở nên nôn nóng.
Hắn vừa rồi nhìn rất rõ ràng Erwin đem trọng lực chỉnh đến 500 lần. Nếu là mình, hắn rất rõ, là một phế sài thể năng cấp E, ngay cả 50 lần hắn cũng chịu không nổi.
Phong Diễn cố gắng tĩnh tâm lại, mặt vô biểu tình đến chỗ bàn điều khiển của máy trọng lực, dựa theo năng lực thừa nhận của thân thể này mà điều chỉnh đến 30 lần. Hít một hơi thật sâu bắt đầu rèn luyện một công pháp dưỡng thân học được ở kiếp trước.
Là một đại sư đồ cổ nổi tiếng nhất định phải cường thân kiện thể, có lúc phải bận rộn mấy ngày đêm, bộ công pháp dưỡng thân này gồm một bộ quyền pháp cùng bộ pháp điều tiết hơi thở do hắn tìm được trong một quyển sách cổ. Bởi vì kiên trì luyện tập, tuy không luyện ra nội công trong truyền thuyết, nhưng có thể thấy rõ tác dụng, đặc biệt là lúc hắn chế tạo đồ giả tư duy càng thêm thông thuận, quá trình chế tạo cũng thuận buồm xuôi gió.
Phong Diễn động tác thong thả, dưới tác dụng của trọng lực những động tác ngày trước có thể dễ dàng thực hiện nay phi thường gian nan.
Một lần, hai lần… Liên tục thực hiện những động tác này đến lúc không còn khí lực mới dừng lại.
Tâm tình buồn bực giảm bớt, thân thể tuy mệt mỏi nhưng tinh thần lại phấn chấn hơn hẳn. Có thể thấy, bộ công pháp kia có tác dụng với hắn.
Cái cảm giác kỳ diệu sau khi luyện tập xong Phong Diễn không cách nào hình dung được nhưng hắn cũng cảm nhận được chỗ tốt của bộ công pháp này.
Tinh thần lực của hắn tựa hồ càng thêm ngưng đọng.
Cái nguyên chủ lưu lại cho hắn trừ thân thể phế sài thể năng này ra còn có tinh thần lực khổng lồ.
Sau mạt thế, nhân loại thể năng tăng một cách vượt bậc, khu vực não bộ cũng có đột phá, phân ra các cấp A, B, C, D, E, F cùng với ba cấp S, SS, SSS cực kỳ hiếm có. Đây là cách phân chia của thể năng và tinh thần lực.
Nguyên chủ là thiên tài tinh thần lực cấp A, nếu không cũng không đủ năng lực tham gia khảo thí học viện đế đô, chỉ riêng các loại tri thức nếu không có dung lượng não khổng lồ cũng không thể nào ghi nhớ nổi.
Chỉ tiếc, thời điểm nguyên chủ sinh ra vừa thấy hắn là thể năng cấp F, người Phong gia liền ồn ào chẳng ai nhớ kiểm tra cấp bậc tinh thần lực của hắn.
Phong gia không hẹn mà cùng quên việc này, chỉ có ba ba Tịch Thần Dật còn nhớ rõ.
Nguyên chủ vừa đầy tuổi, Tịch Thần Dật liền mang Phong Tiểu Diễn đến trung tâm đo lường kiểm tra liền biết được thiên phú tinh thần lực cấp A của hắn.
Tịch Thần Dật vừa mừng vừa lo, vui vì con trai không phải là phế sài, lại lo lắng cho dù tinh thần lực của hắn cao nhưng cũng không thể đánh đồng cùng thể năng.
Hơn nữa thái độ của Phong gia lúc đó khiến Tịch Thần Dật lo lắng mà giấu việc này, vốn định giúp tiểu nhi tử làm dung dịch gene cao cấp, sau khi thể năng tăng lên mới công bố.
Ai ngờ lúc làm ra dung dịch gene , thể năng của nguyên chủ thực quá kém, cố gắng lắm mới tăng lên được cấp E.
Sau đó ngày càng thất vọng với Phong Kính Hiên, Tịch Thần Dật chỉ trầm mặc  dụng tâm dạy dỗ nguyên chủ.
Sau khi ly hôn, Tịch Thần Dật càng cẩn thận dặn dò Phong Tiểu Diễn nho nho lúc ấy mới có ba tuổi, nếu thể năng chưa đạt đến cấp C thì chưa thể để người biết giá trị tinh thần lực của hắn.
Nhưng mà dụng tâm của Tịch Thần Dật uổng phí, nguyên chủ coi cha con Luis như người thân nói việc này cho bọn chúng biết. Vì vậy cho dù hắn đỗ vào học viện đế đô thì Phong tam phu nhân, mẹ kế của hắn cũng không hao tốn tâm tư mà đối phó hắn.
Phong Diễn hữu khí vô lực nằm trên mặt đất, nghỉ ngơi một lát mới lết cái thân mệt mỏi về phòng.
Tắm rửa qua loa liền thiếp đi lúc nào không hay.
Lúc tỉnh lại cảm thấy cả người sức lực tràn đầy, sinh long hoạt hổ.
Hắn có cảm giác, nếu như tiếp tục luyện bộ công pháp kia thể năng của hắn có thể tăng lên a.
Phong Diễn có chút kích động, chỉ cần thể năng đạt cấp C là có thể điều khiển cơ giáp, vừa nghĩ đến đã thấy nhiệt huyết sôi trào.
Uống một túi dịch dinh dưỡng, Phong Diễn lại đến phòng huấn luyện để kiểm chứng lại suy đoán của mình.
Bất quá lần này hắn cũng mệt đến chỉ còn một hơi tàn nhưng hiệu quả cũng không rõ ràng như lần đầu tiên.
Luis đối với việc Phong Diễn ngày ngày đến phòng huấn luyện chỉ cười trừ, giảm xuống nghi ngờ trong lòng, thiếu gia nếu không huấn luyện lão mới cảm thấy kì lạ.
Sáng sớm hôm sau Phong Diễn còn chưa rời giường đã bị âm thanh của máy thông tin làm cho tỉnh lại.
“Uy, tiểu Diễn Diễn,tôi đã đến cửa nhà cậu rồi a.”
“Ân, đã biết. Tôi tới ngay.” Phong Diễn mắt mơ màng, đại não hỗn loạn. Hôm qua quá nửa đêm mới ngủ, hiện giờ còn chưa tỉnh ngủ a, ấn một cái nút ở đầu giường, một bộ chỉ tay năm ngón: “Ra mở cửa!”
Erwin cũng chưa tỉnh ngủ, bị người làm rối mộng đẹp, nghẹn một bụng hỏa, hùng hùng hổ hổ ra mở cửa càng thêm bất mãn với Phong Diễn.
Chờ đến lúc gã đến đế đô nhất định phải có quan hệ tốt với mấy vị thiếu gia khác, đến lúc đó…
Nghĩ đến đây tâm tình Erwin tốt hơn một chút, quay về phòng, lúc này chưa thể đắc tội Phong Diễn  .
Xin hãy thông cảm cho Phong Diễn của chúng ta, hắn chỉ là một người lạc hậu ở thế giới này, hắn không biết kỳ thật mở cửa cũng không cần xuống lầu.
Chờ hắn rửa mặt chải đầu xong, Tần Nam đang ở dưới lầu mắt to trừng mắt nhỏ với Erwin, có điểm giống chọi gà a.
Phong Diễn bật cười.
Tần Nam vừa thấy hắn đã tươi cười xán lạn: “Đại thiếu gia, cậu cuối cùng cũng xuống.”
Phong Diễn nhẹ nhàng cười, hỏi: “ Cậu ăn sáng chưa?”
Tần Nam xoa xoa bụng, hắc hắc cười: “ Chưa a, tôi còn muốn đến ăn chực nhà cậu a.”
Erwin khinh thường hừ một tiếng, ánh mắt khinh miệt nhìn Tần Nam.
Phong Diễn liếc gã một cái: “ Đi lấy mấy túi dịch dinh dưỡng lại đây.”
Erwin sửng sốt: “ Tôi?”
Phong Diễn nhướng chân mày: “ Thất thần cái gì, mau đi a, ăn xong chúng ta xuất phát.”
Erwin sắc mặt biến ảo, mặt đen dần, nhớ tới lời dặn dò của lão Luis, cuối cùng cũng nhịn xuống: “ Cậu chờ một chút.”
Tần Nam đắc ý nhìn gã, cười hì hì: “ Vẫn là tiểu Diễn Diễn tốt nhất.”
Ba người ăn sáng xong, Tần Nam chép miệng: “Hương vị thật tốt, mấy ngày nay miệng tôi đều nhạt a.”
Phong Diễn liếc hắn: “ Làm sao vậy?”
Tần Nam không để ý, cười nói: “ Chúng ta đi thôi, đợi đến chiều sẽ đông lắm đó.”
Phong Diễn chỉ chỉ Erwin : “ Hắn lái xe.”
Tần Nam hai mắt tỏa sáng: “ Chúng ta đi phi hành khí sao?”
Phong Diễn gật đầu, phi hành khí để ở nhà cũng tiện nghi cho người khác, còn không bằng lúc hắn bỏ trốn lái đi, thà bán lấy tiền còn hơn để cho phụ tử Luis được lợi.
Tần Nam nóng lòng muốn thử, hưng phấn muốn thử: “ Để tôi, để tôi.”
Phong Diễn hoài nghỉ: “Cậu được không?”
“Yên tâm đi, tôi đã từng lái rồi a.”
Phong Diễn cẩn thận nghĩ lại, nhớ đến Tần Nam làm việc ở bãi đỗ xe: “Ân, vậy đi thôi.”
Erwin có chút chần chừ: “Kia, phụ thân còn chưa rời giường, có cần nói trước một tiếng không.”
Phong Diễn cười nói: “ Chúng ta cũng không phải là tiểu hài tử, không nên quấy rầy lão nhân.”
Erwin do dự, trong lòng có chút bất an, gã xảm thấy có chút không đúng, nhưng lại không rõ chỗ nào không đúng. Thấy thiếu gia tươi cười, gã liền bình tĩnh lại, thiếu gia là phế sài thể năng nếu không có gã bảo họ, tùy tiện một người cũng có thể quật ngã hắn. Có lẽ gã đã lo lắng quá.
Bỏ xuống do dự trong lòng, ba người bọn họ một thảnh thơi, một hưng phấn, một người trong lòng có tâm sự đi lên phi hành khí.
Phong Diễn vừa đem đồ để tốt, người còn chưa đứng vững, “sưu---“ một tiếng phi hành khí đã vội vã đi.
Phong Diễn thân thể ngả ra phía sau,bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, vừa nhìn ra ngoài cửa sổ đã thấy phi hành khí đi theo hình chữ S.
Erwin kinh sợ, cả giận nói: “ Cậu không phải nói là biết lái sao?”
Tần Nam tập trung tinh thần nhìn phía trước: “ Đợi một chút liền tốt, giờ tôi còn chưa quen a.”
Erwin thở hổn hển, gã vừa định nói gì đó, phi hành khí đã lảo đảo suýt nữa đụng vào trên cây.
Vì trân ái sinh mệnh, cuối cùng vẫn là Erwin điều khiển xe.
Tần Nam vẫn thấy tiếc nuối, lúc rời tay lái có chút lưu luyến, chỉ hận không thể bán dính lấy.
Phong Diễn quay mặt đi, quyết định không bao giờ tin lời cậu nói nữa.
Lộ trình lúc sau khá thuận lợi, ba giờ chiều bọn họ đến Tales.
Editor: Aigooo~ đã qua năm chương, sao cảm giác tồn tại của tiểu công của chúng ta lại kém thế này a~ Cảm giác này chính là người qua đường giáp a TvT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét